Nhanh-rẻ-đẹp: cuộc tình tay ba.

Đã từ lâu chứ chẳng phải ngày nay, con người luôn có ý thức vươn lên ba chữ “chân-thiện-mỹ“. Ý thức muốn, suy nghĩ muốn, lời nói muốn, hành động muốn..nhưng kết quả thì cần xem lại. Tốt – ai cũng muốn, đẹp – ai cũng mê, hoàn hảo – ai cũng cầu.

Nhanh rẻ đẹp có phải là chân thiện mỹ ?

Và cứ lẽ đó, cái cầu toàn đã nhập vào cái ta, nằm ẩn trong tiềm thức. Luôn hướng tới cái hoàn hảo nhất. Tuy nhiên, cuộc sống chưa bao giờ là hoàn hảo và có lẻ sẽ không bao giờ. Trong lĩnh vực tôi đang làm việc, cũng có bộ ba như thế, nó được gọi là “nhanh-rẻ-đẹp“, một cuộc tình tay ba đúng nghĩa, được hai thì mất một. Giống như trong lĩnh vực ẩm thực, làm gì có quán ăn nào ngon bổ rẻ.

“Nhanh rẻ đẹp”, “Làm thể nào phải nhanh rẻ đẹp?”, “Tôi cần in nhanh, lấy gấp, đẹp, giá rẻ thôi !”, “Cố gắng in card visit đẹp, rẻ, thời gian là vàng bạc”, ….đại loại là những câu hỏi như vậy thường ám ảnh tôi. Tôi cũng đã cố gắng đi tìm lời giải đáp cho những kỹ thuật in ấn đạt cả ba yếu tố trên.

Tôi bắt đầu tìm hiểu cặp đôi đầu tiên với kỹ thuật in offset. Kỹ thuật này đáp ứng cho tôi cặp đôi: rẻ + đẹp. Tuy vậy, thời gian là một hạn chế lớn khi thời đại ngày nay có thể nói là “Nhất ý tưởng, nhì tốc độ“.

Trong kỹ thuật in offset, có một phương pháp nâng cao, đó là In ghép (in chung bài in với nhiều khách). Việc in ghép có thể giúp ta đạt hai yếu tố: rẻ + nhanh. Nhưng chất lượng sản phẩm thì rất khó chính xác với nhu cầu khách hàng, đặc biệt là sự lệch màu trong in offset.

Rồi cuối cùng tôi tìm tòi những giải pháp in nhanh hay còn gọi là in kỹ thuật số. Giải pháp này đương nhiên là in rất nhanh và đẹp. Tuy vậy, giá không hề rẻ. Có khi mắc gấp năm gấp bảy lần là chuyện bình thường.

Kết: ….Được hai thì mất một. >”<. Trên đời này mọi thứ chỉ có thể là tương đối. Càng cố o ép nó tuyệt đối chừng nào thì nó càng tương đối chừng ấy (Kinh nghiệm xương máu).

Mình tôi hiểu, những người làm trong ngành hiểu. Nhưng có người không hiểu. Tôi đang đề cập tới một số ít khách hàng tôi đã từng làm việc. Đôi khi phục vụ khách hàng, không thể làm hài lòng hết tất cả mọi người, trong cơm còn có sạn huống chi là kinh doanh. Nhỉ :D.

Tiềm thức của họ hiểu, tôi tin chắc là họ hiểu là không thể có sự hoàn hảo tuyệt nhất, không thể có nhanh-đẹp-rẻ-miễn phí….Họ hiểu, nhưng họ không muốn hiểu. Vì đâu đó trong ý thức, họ vẫn còn muốn tham lam được tất cả. Họ không muốn hiểu vì sợ, sợ không đáp ứng lại được cái tham lam nội tâm. Nên họ đành thắt chặt cái tham với cái tâm, để lìa ra đó cái tiềm thức đúng đắn nơi phần người.  Cái chính xác mà họ muốn là nhanh + đẹp, nhưng không muốn chi tiền nhiều, nói thẳng đụng chạm là thế !

Cuộc sống, hít vào, phải thở ra. Muốn nhận, thì phải cho. Muốn tốt nhất, đẹp nhất, nhanh nhất, thì phải đổi lấy nó bằng giá trị hữu hình của sức lao động cá nhân (hay còn gọi là tiền). Hì hì. Không thể tự dưng mà có, không thể xin ai mà có. Cuộc sống vốn dĩ công bằng, công bằng từ cái tôi đến cái ta, từ cái ta đến người, từ người này đến người khác.

Note: Hôm nay làm người tao nhã với tách cafe và đọc sách về lòng dạ tâm can. Nổi hứng lên viết một bài blog về điểm tối trong công việc. Có vẻ hơi tiêu cực nhưng chính xác. Tôi chỉ cố gắng bộc lộ cái chân cái thật đến với blog, từ blog đến mọi người. Sống giả làm gì, chết cũng đâu giả được.

Bài Viết Liên Quan

02862921221